Nghiêm Kỷ ôm vòng eo mềm mại của cô, đâm cô thật nhanh và mạnh, núm vú to tròn gợn sóng lắc lư. Nghiêm Kỷ cúi người ngậm lấy bầu vú trắng mịn trước mặt, anh mút chụt chụt, “Cậu thích tôi à?”
Mộc Trạch Tây đang bị khoái cảm bao phủ chợt nghe thấy câu hỏi của anh, ngay lập tức, cảm giác vô đạo đức trong lòng cô trở nên mạnh mẽ hơn. Lâm Thi Vũ… Nam nữ chính…
Mộc Trạch Tây bật khóc nức nở, cô không biết, bây giờ cô không biết, tại sao mọi chuyện lại thành ra như vậy. “Tớ không… Thích… Thích… Cậu rút ra được không… Chúng ta không thể làm như vậy…”
Không thể? Là không muốn cho anh chạm vào? Trái tim Nghiêm Kỷ chợt nguội lạnh, con ngươi co rút lại.
Anh từ từ rút ra. Âm đạo bị căng chặt đau đớn được thả lỏng, ngay khi Mộc Trạch Tây đang cảm thấy may mắn thì Nghiêm Kỷ xấu xa đã thẳng lưng đâm một cái thật mạnh vào sâu trong lỗ nhỏ.
“A ~!! Không cần! Hức ~!” Mộc Trạch Tây chỉ vừa mới dần quen với sự ra vào nhẹ nhàng của Nghiêm Kỷ khi bị phá thân, nên làm sao bây giờ cô có thể chịu nổi.
Nghiêm Kỷ cầm khuôn mặt nhỏ của cô, công khai tuyên bố, “Không thích cũng bị làm.” Sau đó vòng eo cứng đờ vì trừng phạt cũng vì nhân nhượng Mộc Trạch Tây nên đã chịu đựng không làm thô bạo trong một lúc, anh động eo, bắt đầu cắm vào một cách mạnh mẽ dứt khoát.
Dương vật cương cứng đau đớn tham lam cắm vào thật sâu và triệt để, vừa nhanh vừa gấp, lần nào cũng đâm đến nơi sâu nhất. Quy đầu to lớn xòe ra như cái ô đẩy lớp thịt, lại dùng sức cạo lấy thịt mềm rồi rút ra, sau một hồi ma sát nhanh chóng, âm đạo co rút run rẩy vì bị đâm, nước dịch phun ra.
Khoái cảm dâng trào mãnh liệt được lan tràn từ sự ma sát kết hợp giữa hai người.
“A ~~!! Lạ quá, lạ quá! A ~ tớ muốn tiểu ~!” Mộc Trạch Tây kêu lên trong ngạc nhiên. Nghiêm Kỷ biết cô sắp lên đỉnh, anh tăng nhanh tốc độ đưa đẩy.
Hai mắt Mộc Trạch Tây đẫm lệ, đầu óc trắng bệch không chịu nổi. Hai tay nắm chặt chăn, ưỡn cong eo. Một dòng mật dịch phun tung toé.
Âm đạo đạt cực khoái đang co rút hút xoắn siết chặt lấy dương vật. Nghiêm Kỷ bị siết đến mức kêu ra tiếng, gần như bắn ra. Cơ bắp anh căng chặt, từng tế bào trong cơ thể đều reo hò.
Anh nắm khuôn mặt nhỏ đỏ bừng mơ màng của Mộc Trạch Tây, hôn lên cái miệng nhỏ của cô. Cuối cùng, sau hàng chục cú thúc nhanh và mạnh, anh bắn tinh.
Khi một dòng tinh dịch nóng bỏng bắn thẳng vào tử cung, Mộc Trạch Tây mới nhận ra Nghiêm Kỷ đã bắn vào trong cô. Cô đẩy Nghiêm Kỷ ra, cầu xin anh, “Không! Đừng bắn vào trong, đừng ~!”
Nghiêm Kỷ hôn môi lưỡi cô, anh nhún eo, vừa bắn nhanh vừa đẩy sâu vào trong. Rót toàn bộ tinh dịch vào trong tử cung Mộc Trạch Tây không sót một giọt nào.
“A ~! Hức ~~” Mộc Trạch Tây bị anh bắn tinh dịch nóng bỏng dính đặc vào bên trong, cô lại đạt cực khoái một lần nữa.
Dư vị của cực khoái vẫn còn quanh quẩn xung quanh hai người, rất lâu vẫn không thể lấy lại bình tĩnh. Nghiêm Kỷ thở hổn hển, rút dương vật ra khỏi âm đạo.
Cơ thể Mộc Trạch Tây run rẩy, tóc mai rối bời, há miệng nhỏ thở gấp. Khi anh rút dương vật ra, tinh dịch chảy ra từ lỗ nhỏ còn lẫn một vài sợi tơ máu.
Nghiêm Kỷ dùng hai tay xoa nắn cặp mông tròn nhỏ mềm mại đang vểnh lên của Mộc Trạch Tây, làm giảm bớt sự lệch hướng của âm đạo khi vừa mới bị cắm, ngón tay cái tách môi âm đạo, kéo mở âm đạo, dương vật lại cắm vào lần nữa.
Mộc Trạch Tây vốn còn đang trốn trong chăn khóc nức nở, cô hoảng sợ ngẩng đầu, xoay mông bò về phía trước “Hức ~ Chẳng phải xong rồi sao?…”
Nghiêm Kỷ đè eo cô xuống, dương vật lại đẩy tầng thịt ra, xâm nhập vào sâu bên trong, sau đó bắt đầu ra vào thật mạnh.
Lần đầu tiên anh chỉ làm có hai mươi phút, hiển nhiên Nghiêm Kỷ vẫn chưa thỏa mãn, chàng trai trẻ vừa mới khai trai sao có thể dừng lại. Anh vừa đưa đẩy vừa thỏa mãn thở dốc. “Không ai nói kết thúc, tôi còn chưa bắn đủ.”
“Ưmmmmm ~ a ~ không…” Mộc Trạch Tây nắm chăn, tiếng rên rỉ yêu kiều bật ra từ miệng cô truyền thẳng vào tận xương cốt Nghiêm Kỷ.
Âm đạo đầy đặn mềm mại ướt át quấn quanh dương vật, khi dương vật rút ra vẫn ngậm chặt dương vật, hiện ra một vòng thịt đầy đặn mềm mại.
“Bây giờ có thoải mái hơn trước không?” Nghiêm Kỷ ấn eo Mộc Trạch Tây để tàn nhẫn đâm vào âm đạo, thoải mái thở dốc, “Âm đạo ướt át quấn lấy tôi không bỏ như thể đang nói không đủ không đủ, dương vật cắm chưa đủ, hãy cắm thêm nữa đi.”
Thoải mái, thật sự rất thoải mái…
Ánh mắt Mộc Trạch Tây rã rời vì bị cắm, bị Nghiêm Kỷ dẫn vào làn sóng tình dục…
Cũng bước vào địa ngục ma quỷ của Nghiêm Kỷ…