Chap 44

Tiết Trạm cười lạnh một tiếng, nhìn về phía cha của Vu Phỉ: “Vu tổng có biết con gái của mình là hung thủ giết người không?”

 

“Không phải tôi!” Vẻ mặt Vu Phỉ hoảng sợ, sợ hãi đến mức cả người run rẩy: “Không phải tôi! Tôi không cố ý!”

 

Tiết Trạm tiếp tục lạnh lùng nhìn Vu Phỉ: “Biết rõ cô ấy bị dị ứng mà còn âm thầm vắt nước chanh vào ly cho cô ấy, đó không phải là muốn mạng của cô ấy sao?”

 

Vu Phỉ liều mạng lắc đầu: “Không phải! Tôi không muốn giết cô ta, tôi chỉ… Chỉ muốn làm xấu mặt cô ta mà thôi, tôi chỉ...”

 

“Chậc.” Tiết Trạm không nói gì mà chỉ cười nhạt, mới một câu thôi đã khai ra hết rồi, anh còn cần gì phải điều tra thêm nữa?

 

Vừa nhắn tin cho Tiết Trạm xong, Vương Kỷ liền nhận được cuộc gọi từ Tiết Tử Ngang.

 

Đây đã là lần thứ tư Tiết Tử Ngang gọi cho Vương Kỷ.

 

Khi nhận cuộc gọi lần thứ nhất ở trêи xe cứu thương, Vương Kỷ còn tưởng chỉ là sếp lo lắng cho cấp dưới bình thường thôi, ai ngờ giọng điệu của Tiết Tử Ngang không bình thường chút nào, thở nặng nề, lại run rẩy, lo lắng và hỗn loạn, lúc hỏi cô về tình trạng của Triệu Ngu, cô nghe xong thì sửng sốt một chút, nhất thời không thể phản ứng cuối cùng là chuyện gì đã xảy ra.

 

Đến khi không lâu sau Tiết Tử Ngang lại gọi cho cô cuộc thứ hai hỏi tình trạng của Triệu Ngu, cô mới nhận ra, quan hệ giữa hai người này chắc chắn không đơn giản. Nhận cuộc gọi thứ tư này, không cần Tiết Tử Ngang chủ động hỏi nữa, cô liền nói trước: “Chúng tôi đã đến bệnh viện rồi, cô ấy bây giờ đang ở trong phòng cấp cứu.”

 

Bên kia nhất thời không có động tĩnh gì, một lúc rất lâu sau mới truyền đến giọng nói cực kỳ run rẩy của Tiết Tử Ngang: “Cấp… cứu? Có phải… rất nguy hiểm không?”

 

Cách một cái microphone cũng cảm nhận được sự sợ hãi và khẩn trương ở bên kia, Vương Kỷ nhanh chóng nói thêm: “Tiết tổng anh đừng nóng vội, bây giờ cô ấy thật sự đang ở trong phòng cấp cứu, bác sĩ khám qua cũng đã nói, tình trạng hô hấp của cô ấy đã ổn định, không có nguy hiểm đến tính mạng, nhưng tình trạng bệnh có thể trở nên nghiêm trọng bất cứ lúc nào nên mới cấp cứu, anh yên tâm, người thì cũng đã đến bệnh viện rồi, không thể có chuyện nữa đâu.”

 

Tiết Tử Ngang cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, ngửa đầu ra trêи ghế xe, hít thở sâu vài lần mới miễn cưỡng bình tĩnh lại, cũng đến lúc này anh mới ý thức được, cả người mặc âu phục sạch sẽ, bằng phẳng của mình đều bị thấm mồ hôi lạnh.

 

Trong nửa tiếng đồng hồ ngắn ngủi này, anh vừa trải qua sự sợ hãi trước nay chưa bao giờ có. Khi anh đến bệnh viện, Triệu Ngu đã được đưa vào phòng quan sát. Phòng quan sát không cho người thân đi vào, bác sĩ yêu cầu cô phải ở bên trong sáu tiếng đồng hồ, giám sát nhịp tim và hô hấp mọi lúc, cho đến khi đã hoàn toàn ổn định rồi mới có thể chuyển đến phòng bệnh thường.

 

Cách một lớp cửa kính, anh thậm chí còn có thể thấy những đốm đỏ chưa tan đi trêи mặt và tay cô, dữ tợn đến đáng sợ, đâm vào ngực anh từng đợt đau đớn.

 

Nhìn đôi mắt đỏ lên của anh, Vương Kỷ nói lời an ủi: “Tiết tổng, anh không cần quá sốt ruột đâu, cô ấy không sao rồi.”

 

Tiết Tử ngang siết tay càng chặt: “Là tôi sai, là tôi ép cô ấy đến cuộc họp thường niên, là tôi… Tôi nên đến sớm một chút, không nên đến nhà hàng, là tôi không bảo vệ cô ấy thật tốt…”

 

Vương Kỷ chưa bao giờ nhìn thấy dáng vẻ này của anh nên trong lúc nhất thời không biết nói gì.

 

Nhưng thật ra, Triệu Ngu trêи giường bệnh vẫn cảm nhận được có người ở ngoài cửa kính, khó khăn quay đầu nhìn về phía đó. Bốn mắt nhìn nhau, hốc mắt Tiết Tử Ngang nóng lên, nâng tay phải lên kính chào cô, anh cười nhìn cô.

 

Triệu Ngu chỉ im lặng nhìn anh, đến nửa điểm phản ứng cũng không có, cứ như không hề quen người này.

 

Một lúc lâu sau, hai hàng nước mắt chậm rãi chảy xuống từ khóe mắt cô, cô quay đầu, cuối cùng không còn liếc mắt về bên này dù chỉ là một cái.

 

Bàn tay trêи kính nắm chặt thành quyền lần nữa, Tiết Tử Ngang giật môi, dựa vào cửa sổ, đau khổ nhắm mắt lại.

 

Hình như anh đã đánh mất cô rồi.

Chap 44

Bình luận

Truyện Đề xuất