Chap 20

Mạnh Uyển Lôi ngẩng đầu, cố gắng đè xuống cảm giác vui sướng trong lòng. 

 

“Thì sao?” Nghiêm Quân Dịch hiểu lầm phản ứng của cô, hừ nhẹ một tiếng. 

 

“Yên tâm, tôi sẽ không rỗi rãi đến nỗi mỗi ngày đều quấn quít lấy cô, tôi còn có nhiều việc để làm, tôi ngược lại sợ khẩu vị cô quá lớn, ba đến năm tiếng lại nghĩ muốn chạy trở lại giường tôi.” 

 

Biết hắn là hiểu lầm, mà Mạnh Uyển Lôi cũng không tính nói thêm cái gì, cô hất mái tóc dài, lãnh ngạo nhìn hắn. 

 

“Anh yên tâm, tôi cũng vậy bận rộn nhiều việc, qua không lâu sau tôi sẽ cùng Sĩ Hách kết hôn.” 

 

“Hừ, chúc mừng.” Nghiêm Quân Dịch đáp lại cô bằng thái độ cực kì lãnh đạm, chính là lời nói vô tình lại như không thật tự nhiên từ trong miệng bật ra. 

 

“Cám ơn.” Cô nhìn hắn cười tao nhã. Hắn trừng mắt với cô, vẻ tươi cười của cô rốt cuộc chói mắt đến thế nào, mà cô luôn đối với hắn lộ ra loại tươi cười như giễu cợt này, vừa bất hòa lại có chút khiêu khích, giờ phút này, cô lại thể hiện chính mình là một vị thiên kim tiểu thư. 

 

Thật mất hứng! Nghiêm Quân Dịch nhảy xuống giường, cất bước đi vào phòng tắm. Thấy hắn biến mất, Mạnh Uyển Lôi buông lỏng tâm mình, thái độ của hắn làm cho cô yên tâm, xem ra hắn là tỉnh lại sau khi cô xuống giường. Cô nhẹ nhàng thở ra, nhưng mà thái độ lãnh đạm của hắn lại làm cho cô bi thương hơn, cho dù cô nói sẽ kết hôn, hắn cũng không để ý… 

 

Cô cúi gầm mặt, chỉ chốc lát sau, nghe được thanh âm hắn đi ra khỏi phòng tắm, cô vội vàng đem tất cả bi thương, mất mát che dấu thật tốt, nâng mắt nhìn hắn. 

 

Hắn bên hông chỉ quấn một cái khăn tắm, mái tóc đen bồng bềnh được vuốt gọn sau gáy, lộ ra cái trán cao rộng, ngũ quan tinh xảo, tuấn mỹ toàn thân, màu đồng da thịt từ cổ lan xuống bụng , cô nhìn xem một giọt nước mỏng manh theo lồng ngực tinh tráng chảy xuống, chậm rãi trượt đi vào bên trong khăn mặt. Ông trời… 

 

Lúc này trông hắn thật gợi cảm đến chết người! Giữ chặt nội tâm cực kì xúc động, Mạnh Uyển Lôi ra vẻ lạnh nhạt mở ra ánh mắt. Đột nhiên di động vang lên, Nghiêm Quân Dịch mở điện thoại ra.

 

“Kiều Kiều.” Nghe được thanh âm đứa cháu gái, khuôn mặt anh tuấn lập tức chuyển thành ôn hòa. 

 

“Hoa Liên chơi vui lắm sao?” Mạnh Uyển Lôi nhìn Nghiêm Quân Dịch trên mặt tươi cười, vẻ dịu dàng trên mặt kia làm cho cô ghen tị, mà chỉ có Mạnh Nhược Kiều mới có thể làm cho hắn lộ ra biểu tình như vậy. 

 

“Ừa. Cậu sẽ chăm sóc tốt chính mình, cháu đi chơi vui vẻ, nhớ rõ ở bên ngoài phải cẩn thận, ừa, tạm biệt!” 

 

Nghiêm Quân Dịch gập lại điện thoại, nụ cười lập tức thu hồi, hắn nhìn về phía cô. 

 

“Cô còn đứng ở kia làm gì? Nhàn rỗi như vậy thì đến giúp tôi lau khô tóc.” Nghe được lời của hắn, Mạnh Uyển Lôi không nghĩ nhiều lắm, đang muốn tiến lên lau tóc cho hắn, đổi lại là điện thoại của cô vang lên. Mạnh Uyển Lôi cầm lấy di động, nhìn đến trên màn hình hiển hiện khiến cho cô khẽ giật mình, ấn xuống nút nhận cuộc gọi. 

 

“Ừm, được rồi, đã biết, em sẽ đúng giờ đến.” Cô ngắn gọn trả lời, nhanh chóng cúp điện thoại. 

 

“Ai?” Hắn vừa vặn nhìn thấy trên mặt cô vừa rồi hiện lên một tia khác thường. 

 

“Sĩ Hách tìm tôi, buổi tối có bữa tiệc chúng tôi phải tham dự.” Cô cúi mắt, nói ra lời nói dối. Điện thoại là của Mạnh Nhược Kiều gọi, con bé căn bản không ở Hoa Liên, mà là ở cùng Phạm Sĩ Hách! Nó ở bên cạnh vị hôn phu cô làm thư ký, mà việc này Nghiêm Quân Dịch hoàn toàn không biết. 

 

“Sao?” Nghiêm Quân Dịch nhíu mày, hừ nhẹ một tiếng: “Tình cảm của hai người khá tốt nhỉ!” 

 

“Đương nhiên, Sĩ Hách tốt lắm.” Cô cầm lấy quần áo, xoay người đi hướng phòng tắm. 

 

“Vậy anh ta, vị hôn phu của cô có biết hôn thê của mình có bạn trai bên ngoài?” Nghe cô khen ngợi vị hôn phu, Nghiêm Quân Dịch cảm thấy cả người không thoải mái, giọng điệu chê cười không chút nghĩ ngợi liền theo bạc môi bật ra. Mạnh Uyển Lôi dừng lại cước bộ, quay đầu nhìn hắn khẽ mỉm cười. 

 

“Quả thật tôi nên cảm ơn anh đã dạy cho tôi rất nhiều thứ, anh cũng thực thích như vậy!” Nói xong, cô đi vào phòng tắm, đóng cửa lại. Trừng mắt chằm chằm phía cửa, Nghiêm Quân Dịch lập tức cắn răng kêu ra lời nói thô tục. Chết tiệt! 

 

Lời của cô làm cho hắn phát hỏa, người phụ nữ này thực sự có gan chọc giận tâm tính hắn, hơn nữa cô càng lớn, bản lĩnh khiêu khích hắn ngày càng cao. 

 

“Đáng chết!” Hắn dùng lực đánh mạnh xuống giường, lời vừa rồi của cô làm cho tâm tình của hắn cực kì ác liệt. Không hiểu vì sao mà khó chịu!

Chap 20

Bình luận

Truyện Đề xuất