Chap 38

'Mình có nên cho anh ấy biết tên của mình?'

Đôi môi của cô ấy mở ra khi những suy nghĩ của cô ấy ngày càng sâu sắc. Giữ lấy vòng eo thon thả của Vivian, Roger đưa môi anh xuống xương quai xanh hõm của cô. Thè lưỡi và đào nó lên là hành động thường thấy của anh ấy. Anh trông giống như một con mèo hành động hung dữ như một con sư tử. Vivian giơ tay vuốt ve cằm anh. Những ngón tay thon thả của cô vuốt ve quai hàm anh và đôi tai anh. 

“Đừng chạm vào nó.”

Đúng như dự đoán, anh ấy phản ứng nhạy cảm ngay lập tức. Vivian giao tiếp bằng mắt với anh và mỉm cười với khóe môi khép lại.

"Tại sao? Anh không thích tôi chạm vào đây?”

“Phải, vì vậy đừng chạm vào đó. Em sẽ lại khiêu khích tôi và bảo tôi dừng lại sau đó.”

Roger gầm gừ dữ dội và cắn vào vai Vivian. Đó là một lời than vãn đáng yêu.

"Là vì…. Tôi không thể chịu nổi tinh lực của anh.”

"Em?"

“…..Roger.”

Vivian nhìn thấy lông mày của anh ấy nhướng lên khi cô ấy gọi tên anh. Cô vẫn chưa quen gọi tên anh nên hơi xấu hổ. Dù chỉ là trong mơ nhưng cô ấy đã gặp Roger được ba năm rồi. Ngay cả trước khi biết về Orpheus khét tiếng, Vivian đã thoáng thấy một người đàn ông đặc biệt bướng bỉnh.

“Em không cảm thấy mình quá yếu sao?”

Anh hỏi, xóa đi sự không hài lòng với chủ đề đã thay đổi.

“Tôi hoàn toàn bình thường.”

“Vậy em tiêu tốn thể lực của mình vào đâu?!”

Roger mỉm cười với khuôn mặt giễu cợt trong khi xoa bóp cặp đỉnh sưng phồng của Vivian. Đó là một sự đụng chạm dâm dục. Vivian liếc nhìn anh, ngây thơ đáp lại, “Aaah….”

“Nhưng tôi giỏi mọi thứ… tôi có thể làm được.”

“Tôi hy vọng em cũng giỏi về tình dục.”

Anh cười khiêu khích và nhéo những đỉnh hồng của cô. Vivian đang nhắm mắt mở to hai mắt nhìn.

“Tôi không nghĩ đó là điều tôi không thể làm được.”

“Tôi không nói về kỹ thuật, tôi đang nói về thể lực.”

Roger giật giật mắt như thể anh không thể ngăn cô ấy lại, người đang nổi cơn thịnh nộ như một kẻ bị chà đạp lên lòng kiêu hãnh. 

“Kỹ thuật thật tuyệt vời.”

Cô thở hổn hển như bị rơi xuống đầm lầy. Anh luồn tay vào giữa hai đùi mở rộng của cô. Như muốn trêu chọc cô, những ngón tay luồn qua lối vào, ấn vào nụ hoa sưng tấy mà không hề báo trước.

“Aaaahhh…….”

Cơ thể cô ngay lập tức nhạy cảm phản ứng. Roger cố ý dùng ngón tay xoa xoa cái nụ sưng phồng. Vivian nắm lấy vai anh và thở hổn hển. Đôi mắt anh nhìn chằm chằm vào mặt Vivian như xuyên thấu. Một tia nóng vụt qua đôi mắt xám mơ hồ. Chà xát lâu như vậy, cánh hoa khô khốc cuối cùng cũng ướt đẫm.

“A, Roger…..”

Khoảnh khắc cô gọi tên anh, ngón tay đang tập trung vào nụ hoa đã mở lối vào và thọc sâu vào bên trong. Đầu Vivian lại choáng váng. Roger hôn nhẹ lên môi cô xuống chiếc cổ xinh đẹp. Anh ấy rút ngón tay ra một lần và đặt nó trở lại khi nghe thấy những âm thanh chói tai.

"Em thực sự thắt chặt rất nhiều."

Mỗi khi anh cà ngón tay vào bức tường bên trong, một dòng chất lỏng tình yêu chảy xuống tay anh. Có một cái rùng mình, Vivian hai mắt rung động. Roger gặm dái tai của Vivian và tăng tốc độ di chuyển của các ngón tay. Mắt Vivian lóe lên khi thấy bàn tay đang thọc vào giữa chân cô đủ để tạo ra một âm thanh chói tai.

“Này, dừng lại, a!!”

Không lay chuyển trước sự thuyết phục của cô ấy, Roger nắm lấy mắt cá chân của cô và dang rộng hai chân của cô ra. Da thịt đỏ au của cô hiện rõ trong tầm mắt anh. Khi anh ấy rút tay ra, nơi nữ tính của cô sẽ phun ra những giọt nước tình yêu. Roger liếm môi và siết chặt cẳng tay.

“Chờ đã, ahhhh!!!”

Khoảnh khắc ngón tay giữa của anh chạm vào đâu đó bên trong bức tường, Vivian đã sớm đạt đến cao trào. Một chất lỏng sền sệt chảy xuống đùi cô. Tim cô đập dữ dội sau cao trào. Trong khi Vivian đang nín thở, Roger bình tĩnh đi xuống. Anh nắm lấy chân cô và vắt nó lên vai, cúi đầu trước mật hoa ướt đẫm.

“Ha ha!!”

Vivian hít vào khi hơi thở nóng bỏng của anh chạm vào lối vào vốn đã ướt đẫm của cô. Roger là một người đàn ông rất biết cách làm cho người khác bị dày vò vì sung sướng. Không có gì anh ấy không giỏi. Vivian bị sốc khi chiếc lưỡi mềm mại đi vào cửa. Khi chiếc lưỡi quét qua bức tường bên trong một cách cẩn thận, nó hồi hộp như thể cô bị sét đánh. Đồng tử của cô mở to.

“Ha, a, không, Roger ·····!”

Chiếc lưỡi đã thọc sâu vào bên trong như không thể nào dứt ra được. Cảm giác như có thứ gì đó sống động lấp đầy cái lỗ và khuấy động nó. Anh liếm và mút chất dịch của cô chảy ra không ngừng…Vivian ngay lập tức nghĩ rằng mình sẽ mất trí. Khi cô cố vùng vẫy để thoát ra theo bản năng, Roger càng ôm cô chặt hơn. Cô không thoát ra được vì bụng dưới đã bị anh tóm lấy. Cuối cùng, Vivian bật khóc vì không thể thoát khỏi những khoái cảm mà anh mang lại.

Cô đạt đến cao trào chưa được bao lâu và anh đã đẩy cô đến giới hạn. Vivian đẩy vai anh với đôi mắt đẫm lệ nhưng vóc dáng săn chắc của anh ta thậm chí không nhúc nhích. Tất nhiên, bàn tay của cô không đủ xa để đẩy anh.

Roger dang hai chân cô ra, đầu gối của họ chạm vào nhau. Rồi anh nhẹ nhàng xoay nụ hoa của cô bằng ngón tay như thể đó là một sự trừng phạt.

“Dừng lại, dừng lại, ha!”

Cô vốn đã nhạy cảm nhưng khi anh chạm vào phần mềm mại nhất một loạt cao trào cuối cùng cũng ập đến như một làn sóng nhấn chìm Vivian.

"Nó có vẻ sướng."

Nhìn chằm chằm vào nụ hoa ướt đẫm của cô ấy, Roger cười nhếch. Vivian lườm anh với đôi mắt đỏ như thể không muốn. Roger liếm sạch dấu vết của cô khỏi môi anh, nắm lấy chân cô và kéo cô đến gần bụng dưới của anh.

“Ta như muốn chết khi kiềng chế nó.”

Cây gậy lớn màu đỏ sẫm của anh ngọ nguậy như sắp nổ tung. Tinh thần hung dữ của anh  khiến thành viên thoạt nhìn giống như một vũ khí. Nó cọ xát với lối vào của Vivian. Vivian sợ hãi và cố gắng thả lỏng lối vào của mình. Ngay khi đôi môi của Roger nhẹ nhàng lướt qua má cô, một thứ to lớn lao vào. Quả nhiên cơn đau ập đến như thủy triều. Vivian nắm lấy cánh tay anh như thể cô ấy đang tìm kiếm một sợi dây thừng.

"Ha."

Roger rên rỉ trước cảm giác ẩm ướt bên trong, thứ dường như ăn tươi nuốt sống anh. Khoảnh khắc anh lắc mạnh lưng, thành viên của anh đào thẳng qua. Nơi đó  thoải mái như thể nó đã được điều chỉnh để phù hợp với thành viên của Roger. 

“Uh-huh……”

Sự căng thẳng chỉ trong một thời gian ngắn. Thành viên của anh ấn vào bức tường bên trong trong khi anh thở ra một lúc lâu. Vòng eo Vivian cong gợi cảm.

“Hà!”

Anh thật biết cách di chuyển khi đút vào để mang đến cho cô khoái cảm tột đỉnh. Cô nghe nói rằng các Hiệp sĩ rất giỏi trong việc sử dụng cơ bắp của cơ thể. Vivian nhận ra điều đó thông qua Roger. Khi anh vừa đụng vào xương chậu một cái, Vivian trong miệng liền phát ra một tiếng rên rỉ lớn. 

Ôm eo Vivian, anh tiếp tục tăng tốc một cách cuồng nhiệt và đều đặn. Chuyển động của thành viên chui ra khỏi cái lỗ chật hẹp thật rõ ràng. Những khớp nối chằng chịt như ăn thịt nhau không ngừng như thể đang chết đói. 

“Oa, a, Roger, chậm lại!”

Tốc độ của anh quá nhanh khiến đầu óc cô không thể theo kịp. Vivian lắc đầu và cầu xin với cảm giác lóe lên trước mặt nhưng Roger không nghe lời cô. Anh chạy và chạy như một con ngựa hoang mù quáng. Thành viên bên trong và bên ngoài nóng và dữ dội. Anh đam mê với “công việc” của mình.

Vực thẳm hay thiên đường. Thật kỳ lạ, niềm vui mà anh ấy mang lại là cả hai. Nó dữ dội đến mức giống như vực thẳm, nhưng nó tốt đến mức giống như thiên đường. Chỉ với một cử chỉ của Roger, Vivian trôi dạt vô tận giữa bao la.

"Em có muốn ta chậm lại không?"

Roger hỏi với giọng hung dữ.

'Khi tôi cầu xin anh dừng lại, anh thậm chí không nghe. Bây giờ anh lại đang hỏi điều đó?'

Trong lòng càu nhàu, Vivian gần như mất trí gật đầu. Đôi mắt màu xanh da trời nhạt của cô giống như bầu trời trong vắt giờ trở nên mơ hồ. Roger cười toe toét khi nhận ra đó là vì anh.

"Em có vẻ thoải mái."

Roger quan sát phản ứng của cô ấy khi anh thúc vào với một lực yếu hơn trước. Hơi nóng lan ra ngoài tầm kiểm soát đã dịu đi một chút và Vivian chìm đắm trong khoái cảm đúng nghĩa.

"Ah.”

Vivian rên rỉ và hơi lắc eo. Đó là một động thái mà cô ấy có thể không biết. Tất nhiên, đó là một cảnh trông quá đẹp đối với Roger khi nhìn xuống cô ấy. Cô ấy thực sự có một món quà tuyệt vời để quyến rũ. Nó thậm chí còn hơn thế bởi vì cô ấy không biết mình quyến rũ nư vậy. Đột nhiên Roger cúi xuống và thì thầm điều gì đó vào tai Vivian.

'Vivian.'

Vivian thở hổn hển với đôi mắt nhắm nghiền, cô mở to mắt ngạc nhiên khi bị gọi tên đột ngột.

'Vivian.'

Đó là tên cô. Đôi mắt của Vivian rung động. Cuối cùng, ngay khi cô ấy nhắm và mở mắt ra lần nữa, tầm nhìn của cô ấy lóe lên.

 

Chap 38

Bình luận

Truyện Đề xuất