Đôi mắt của Roger hướng đến Vivian trước lời nói của Hoàng đế. Vivian không nhìn vào mắt anh vì cô cảm thấy lúng túng. Có lẽ là bởi vì Hoàng Đế ở trước mặt, ánh mắt Roger rất nhanh dời đi nơi khác. Một chỗ ngồi khác đã được sắp xếp và nó dành cho Roger.
Vivian không thể hiểu tại sao Roger lại tham gia vào cuộc trò chuyện giữa cô và Hoàng đế. Những lời của Roger mà Hoàng đế gọi anh khiến Roger khó chịu. Và thái độ của Hoàng đế như thể ngài ấy đang nhường ghế cho Roger. Có vẻ như Vivian là người duy nhất không biết về sự xuất hiện của Roger.
“Bệ hạ, vấn đề là ····?”
Vivian nói mà không báo trước bởi vì cô ấy không thể chờ đợi để kết thúc cuộc trò chuyện và quay trở lại. Sự thiếu kiên nhẫn đó đã khiến Hoàng đế phải nói chuyện sớm hơn. Hoàng đế nhấp một ngụm trà, nhếch miệng cười.
“Đó là về cả hai người.”
Ánh mắt của Hoàng đế lần lượt liếc nhìn Roger và Vivian. Vivian cảm thấy một cảm giác khó chịu không tên khi ràng buộc cô với người đàn ông mà cô không hề liên lạc.
“Ta muốn hai người đính hôn một thời gian.”
Tách trà trên tay Vivian rơi xuống khi nghe những lời đó. Chiếc váy của cô bị dính nước trà đỏ tươi nhưng Vivian không để ý vì quá bất ngờ.
“Tiểu thư, cô không sao chứ?”
Hoàng đế ngạc nhiên giơ tay gọi người hầu. Sau khi người hầu đến và đưa khăn tay của anh, Vivian nhận thấy rằng cô ấy đã làm đổ trà. Vivian sững sờ ngay cả khi đang lau váy. Cô không còn lựa chọn nào khác.
'Hoàng đế muốn mình đính hôn với một người đàn ông mà mình sợ gặp phải ngoài đời?'
Nó làm trái tim cô nhói lên trong một giây.
"Thần…. Thần xin lỗi. Thần đã rất ngạc nhiên."
“Bệ hạ, thật là đột ngột.”
Roger nói với hoàng đế trong khi nhìn Vivian lau vết trà đổ trên váy. Vivian vô thức dừng tay khi nghe thấy âm điệu trầm thấp hành hạ cô hàng đêm. May mắn thay, nó đã được giấu dưới bàn và vô hình với những người khác. Vivian ngước lên và nhìn chằm chằm vào Roger. Anh ấy cũng nghe Hoàng đế tuyên bố một cách đột ngột, nhưng không hiểu sao anh lại quá bình tĩnh. Đây không phải là lần đầu tiên anh nghe lệnh của Hoàng đế.
“Quyết định của ta hơi vội vàng, ta đoán thế.”
Hoàng đế rót lại trà vào chiếc ly rỗng với vẻ mặt tiếc nuối. Vivian không thể tự mình uống nó vì cô ấy không nghĩ rằng nó sẽ chảy xuống cổ họng của cô. Thay vào đó, cô để mắt đến Hoàng đế. Đôi mắt cô ấy muốn có một lời giải thích về lý do tại sao sẽ có một lễ đính hôn.
“Tiểu thư Lector, ta nghe nói cô là người giỏi nhất trong tinh linh nguyên tố đất.”
"Đúng vậy."
Tất cả những gì cô ấy muốn là làm sáng tỏ về lễ đính hôn nhưng Hoàng đế lại muốn nói về khả năng của cô ấy. Vivian há hốc miệng vì không thể không đáp lại. Hoàng đế nở một nụ cười hài lòng với câu trả lời của cô.
“Có một điều ta muốn làm trước khi lên ngôi.”
Đột nhiên nụ cười của Hoàng đế biến mất và thay vào đó là sự nghiêm túc hiện rõ trên khuôn mặt anh.
“Bức tường phía Tây.”
“Vùng đất phía Tây?”
Lãnh thổ rộng lớn của Mosbana kéo dài về phía Đông, Tây, Nam và Bắc, với thủ đô là trung tâm. Ở phía Đông, Nam và Bắc, thông qua nhiều hoạt động kinh doanh và mở rộng lãnh thổ, Mosbana không hề thất thế. Tuy nhiên phương Tây là ngoại lệ. Nguyên nhân là do sự xuất hiện đột ngột của những con ma thú từ nhiều thập kỷ trước.
Đột nhiên một ngày nọ, có một vết nứt giữa thời gian và không gian trên vùng đất phía Tây, sau đó vô số ma thú tràn vào từ các vết nứt. Lãnh thổ của ma thú ban đầu chỉ là một phần nhỏ, bắt đầu cạnh bãi biển rồi dần dần mở rộng diện tích. Những con thú mở rộng lãnh thổ của chúng bằng cách giết tất cả những con người có thể nhìn thấy, sau đó lần lượt chiếm giữ các vùng đất. Đó là kết quả đương nhiên vì người dân cực kỳ khó khăn để chống lại những con ma thú.
Hoàng đế tiền nhiệm đã nhận được báo cáo về sự xuất hiện của ma thú, đã thiết lập các biện pháp càng sớm càng tốt. Các bức tường pháo đài được xây dựng xung quanh các địa điểm vẫn còn. Nên tiêu diệt những con thú trước hay xây dựng một bức tường? Đó là một cuộc chạy đua với thời gian và người ta nói rằng số tiền chi cho kế hoạch lố bịch này bằng 1/5 ngân khố vào thời điểm đó. Tình hình ở Mosbana đã là một cuộc khủng hoảng.
Phản ứng nhanh chóng đã ngăn chặn đàn thú tiến vào thủ đô Mosbana, nhưng vấn đề là vùng đất phía Tây có giá trị đầu tư cao nhất do quanh năm màu mỡ. Vì hơn một nửa vùng đất đã bị quái thú chiếm đóng, tất nhiên tổn thất là rất lớn.
Hoàng đế thời đó đã cố gắng quản lý phép thuật của họ bằng cách nào đó và cố gắng giành lại vùng đất phía Tây nhưng đó là một nhiệm vụ khó khăn. Đội viễn chinh được cử đi chiến đấu với ma thú đã bị giết một cách bất lực, và các quý tộc tránh đi về phía Tây.