Chap 94

Triệu Ngu đã “uống say” cuối cùng được một nam đồng nghiệp không uống rượu đưa về nhà.

 

Sau khi kết thúc bữa tiệc, từng người rời đi, cô và Hứa Thừa Ngôn vẫn duy trì thân phận không bình đẳng, một câu chào hỏi xa lạ cũng không thể nói, đường ai nấy đi, nhà ai nấy về.

 

Về cơ bản, cô có thể khẳng định, anh sẽ vẫn không vạch trần bộ mặt thật của cô trước mặt người khác như cũ.

 

Lúc trước thì bởi vì không nghĩ lãng phí tinh lực của mình với một người như cô, ảnh hưởng đến thân phận của anh, nhưng hiện giờ, hẳn là anh đang hưởng thụ cái cảm giác “mọi người đều say chỉ riêng ta tỉnh”, chỉ có một mình anh biết được gương mặt thật của cô, có cảm giác thành tựu lẫn kích thích.

 

Trở lại chung cư, Tiết Tử Ngang đã chờ sẵn ở bên trong.

 

Đêm nay anh cũng tham gia một bữa tiệc, nhưng không uống say, sau khi đến chung cư của cô anh còn nhắn tin cho cô biết, nhưng cô lại không trả lời.

 

Nhìn cô say khướt đẩy cửa bước vào, Tiết Tử Ngang hơi có chút bực: “Sao lại uống nhiều như vậy?”

 

Triệu Ngu loạng choạng dựa vào tường, ánh mắt tan rã, tựa hồ không nhìn ra được anh đang tức giận mà bước về phía anh và cười: “Anh đã về rồi?”

 

Thấy cô lảo đảo muốn té ngã, Tiết Tử Ngang nhanh chóng bước lên đỡ lấy cô, ngửi trên người cô nồng đậm mùi rượu, sắc mặt anh càng thêm khó coi: “Ai ép em uống nhiều như vậy?”

 

“Em a.” Triệu Ngu tiếp tục cười hi ha ở trong lòng ngực anh: “Em rất vui, vui vẻ thì đương nhiên phải uống nhiều một chút.”

 

“Có gì mà vui vẻ?”

 

“Bọn họ khen đồng hồ của em đẹp, haha.” Triệu Ngu không màng đến hình tượng nhếch miệng cười ngây ngô với anh, sau đó đưa tay đến trước mặt anh và giơ giơ lên: “Đẹp không?”

 

Một bụng lửa giận trong nháy mắt liền tan đi, nhìn cô khoe đồng hồ, Tiết Tử Ngang liền có chút bất đắc dĩ: “Chỉ vì chuyện này mà em lại vui vẻ đến như vậy?”

 

Thấy anh duỗi tay muốn chạm vào đồng hồ của cô, Triệu Ngu nhanh chóng rụt tay về, ôm chặt ở trước ngực: “Đừng nhúc nhích! Không cho chạm vào! Đây là của em, ai cũng không được chạm vào.”

 

Bộ dạng khẩn trương này của cô, nhất thời chọc cho Tiết Tử Ngang bật cười: “Được được được, anh không chạm vào, anh không chạm vào là được đúng không? Không phải chỉ là một cái đồng hồ thôi sao, sao lại xem như là bảo bối vậy chứ?”

 

“Đương nhiên, đây chẳng phải là quà anh tặng cho em sao.” Triệu Ngu nhìn anh cười cười rồi vươn tay ôm lấy anh xong cọ loạn ở trên người anh: “Tiết Tử Ngang, em thật sự rất thích anh, rất thích rất thích, anh đừng đuổi em đi có được không?”

 

Tiết Tử Ngang sửng sốt: “Ai nói muốn đuổi em đi?”

 

“Bọn họ nói, những lời bọn họ nói ở trong công ty, thật ra em đều biết. Bọn họ nói những người phụ nữ bên cạnh anh đều không tồn tại lâu, em cũng không ngoại lệ, chờ anh chơi chán rồi thì sẽ không cần em nữa. Em biết là em không xứng với anh, em thậm chí chưa hề nghĩ tới việc gả cho anh, chỉ là em rất luyến tiếc anh, chỉ cần anh chưa kết hôn, thì anh đừng đuổi em đi có được không?”

 

Đứng ngây người trong chốc lát, kéo cô từ trong lòng ngực mình ra liền nhìn thấy một khuôn mặt đầy nước mắt, Tiết Tử Ngang im lặng một lúc rồi mỉm cười nói: “Sẽ không, anh sẽ không bao giờ vứt bỏ em.”

 

“Thật sao?” Cô giống như một con thú cưng bị vứt bỏ, vô cùng đáng thương mà nhìn anh

 

“Thật.”

 

Cô ngay lập tức nín khóc mỉm cười: “Nói được phải làm được.”

 

Anh gật đầu: “Anh hứa.”

 

“Không được chơi xấu, chơi xấu chính là chó con.”

 

“Được, nếu anh chơi xấu, anh chính là chó con.”

 

Cô rốt cuộc đã vừa lòng mà nhào vào trong ngực anh: “Mệt nhọc, buồn ngủ.”

 

Tiết Tử Ngang bế cô lên rồi ôm cô: “Anh giúp em tắm rửa.”

 

“Ưm.” Cô ngoan ngoãn vòng lấy cổ anh, rồi làm nũng: “Chỉ tắm rửa, không gội đầu.”

 

Tiết Tử Ngang nhịn không được cười ra tiếng: “Em sao lại giống như một đứa trẻ thế này?”

 

“Em vốn dĩ chính là một đứa trẻ cơ, em mới 18 tuổi, mãi mãi đều 18 tuổi.”

 

“Được, em mãi mãi 18 tuổi, mãi vẫn là tuổi trẻ xinh đẹp.”

 

Tiết Tử Ngang thực sự giống như đang dỗ dành một đứa trẻ con, dỗ cô cởi quần áo, ôm cô vào bồn tắm, giúp cô tắm rửa từ đầu đến chân, anh bị cô lăn lộn nên cũng sớm nổi lên ɖu͙ƈ hỏa đốt người.

 

Nhưng nhìn cô toàn thân trần trụi, anh cũng không làm gì, chỉ dùng khăn tắm lau khô cho cô, giúp cô sấy tóc, rồi lại ôm cô vào phòng ngủ và nhẹ nhàng đặt cô lên trên giường.

 

“Đừng đi, anh ngủ chung với em đi.” Anh vừa mới chuẩn bị đứng dậy, Triệu Ngu mơ mơ màng màng ngủ liền ôm lấy cổ anh: “Anh không ngủ cùng em sao, em muốn ngủ với anh.”

 

“Thật đúng là không chịu nỗi em mà!”

 

Tiết Tử Ngang thở dài một tiếng, xoay người lên giường, hôn hôn trán cô xong từ sau lưng ôm chặt cô vào trong ngực: “Ngủ đi, anh ngủ cùng em.”

 

“Tiết Tử Ngang.” Mơ màng sắp ngủ, trong miệng cô vẫn còn kêu tên của anh.

 

“Ơi.” Anh nhỏ giọng lên tiếng.

 

“Em rất thích anh.”

 

“Anh biết.”

 

“Tiết Tử Ngang.”

 

“Hửm?”

 

“Muốn ôm một cái.”

 

“Anh ôm em mà, ngủ đi.”

Chap 94

Bình luận

Truyện Đề xuất