Chap 91

Nhìn kỹ thêm một chút, sơ mi trắng trên người anh cũng bị ướt từ phần trước ngực đến bụng.

 

Hiển nhiên, vừa rồi anh bị cô đại tiểu thư kia hất trà lên mặt mà.

 

Sau khi tưởng tượng ra hình ảnh đó, Triệu Ngu không khỏi cảm thán ở trong lòng, vị đại tiểu thư kia cũng thật quá dũng cảm, ngoại trừ cô ấy, chỉ sợ không có ai dám đối xử với Tiết Trạm như vậy.

 

Vậy mà Tiết Trạm chẳng có chút bối rối, tức giận nào, anh vẫn ngồi bình tĩnh như cũ, không đợi Triệu Ngu mở miệng anh liền nhận lấy văn kiện, tùy tiện nhìn lướt qua, lấy cây bút ghi ý kiến xét duyệt.

 

Nhìn lá trà trên đầu anh, Triệu Ngu do dự một chút, bất động thanh sắc mà đưa tay lặng lẽ lấy xuống.

 

Nhưng vẫn bị Tiết Trạm phát hiện.

 

Anh tựa như một con thú hung dữ bị tấn công, bỗng dưng ngẩng đầu nhìn cô một cái, ánh mắt sắc bén làm cô sợ tới mức không tự giác lui về phía sau một bước, một câu cũng không dám nói.

 

Sau đó, anh nhìn thấy lá trà trong tay cô.

 

Triệu Ngu thấy anh rõ ràng sửng sốt khoảng hai giây, ngay sau đó mới cúi đầu tiếp tục viết, nhanh chóng kí tên của mình.

 

Mở miệng nói cảm ơn, Triệu Ngu lấy văn kiện chuẩn bị rời đi thì nghe được giọng nói trầm thấp của Tiết Trạm truyền đến: “Không được nói ra ngoài.”

 

Dừng một chút, anh còn bổ sung thêm câu: “Đặc biệt là Tiết Tử Ngang.”

 

Giờ thì Triệu Ngu đã hiểu, phó chủ tịch Tiết này không chỉ sợ xem mắt mà còn sợ mất mặt.

 

Có lẽ đây là thời khắc chật vật nhất trong đời Tiết Trạm, nếu để Tiết Tử Ngang biết được, không biết anh sẽ cười nhạo Tiết Trạm trong bao lâu.

 

Chẳng qua, ai bảo Tiết Trạm lại độc miệng như vậy?

 

Hai chữ “xứng đáng” này Triệu Ngu tất nhiên không dám nói ra, cô chỉ có thể cung kính nói: “Vâng, phó chủ tịch Tiết.”

 

Tan tầm, Triệu Ngu trực tiếp tới chỗ hẹn với Thi Vũ, đáng tiếc hy vọng của cô lại tan vỡ, Kỷ Tùy không đến ăn cơm với Cù Tư Tiêu.

 

Thi Vũ nói anh bận tham gia lễ đính hôn của người nào đó, Triệu Ngu liền có thể khẳng định, anh đi cùng Trang Diệc Tình.

 

Bởi vì Hứa Thừa Ngôn đi công tác không ở Đông Hải, mà Kỷ Tùy cùng Trang Diệc Tình ở bên ngoài cũng xem như là chị em, anh cùng cô đi đến nơi công cộng cũng sẽ không tổn hại đến mặt mũi của Hứa Thừa Ngôn.

 

Hai người cơm nước xong lại dẫn Cù Tư Tiêu đi chơi một hồi lâu. Lúc hơn 9 giờ, Triệu Ngu trên đường về nhà nhận được cuộc gọi điện từ Tiết Tử Ngang, anh nhờ cô đi đón anh, vừa nghe liền biết anh đã uống không ít.

 

Triệu Ngu chạy xe đến tầng hầm đỗ xe của khách sạn xong liền gọi Tiết Tử Ngang bảo anh tự mình xuống dưới.

 

Vài phút sau, cô nhận được một cuộc điện thoại lạ.

 

“Alo.”

 

“Là tôi.”

 

Là giọng của Thương Lục.

 

Cô có chút ngoài ý muốn: “Có việc gì sao?”

 

“Tôi đính hôn.”

 

Giống như Tiết Tử Ngang, giọng anh cũng có chút khàn khàn, hẳn là do uống nhiều quá rượu, nhưng Tiết Tử Ngang là mượn rượu để chơi, còn Thương Lục, nghe giống như là rất mệt mỏi.

 

Triệu Ngu trầm mặc một lát xong bình tĩnh nói: “Tôi biết.”

 

Sau đó đầu bên kia lại im lặng.

 

Hai người cũng không cúp điện thoại, cũng không ai lên tiếng, cứ như vậy mà cùng nhau im lặng.

 

Cửa xe đột nhiên bị mở ra, Tiết Tử Ngang nồng nặc mùi rượu, đặt mông ngồi vào ghế phụ, suy nghĩ xa xăm làm Triệu Ngu hoảng sợ, theo bản năng giấu điện thoại lên trên chỗ ngồi.

 

Cũng may hiện tại đầu óc của Tiết Tử Ngang không quá tỉnh táo, thế cho nên anh không phát hiện sự khác thường của cô chỉ là toàn bộ thân mình đều bao phủ lấy cô, vừa hôn cô vừa liều mạng kéo quần áo cô.

 

“Tiết Tử Ngang… Ưm…” Triệu Ngu cảm nhận được, cảm xúc của anh không bình thường, tựa hồ mang theo tức giận.

 

Giống như dã thú gặm mút môi cô nửa buổi, mãi cho đến khi hai người đều không thở nổi, Tiết Tử Ngang mới chậm rãi buông ra.

 

Nhìn đôi mắt anh đỏ lên, Triệu Ngu hỏi: “Anh làm sao vậy?”

 

“Muốn em, hiện tại rất muốn.” Anh nặng nề thở dốc: “Lại đây.”

 

Triệu Ngu mới vừa chồm đến ghế phụ anh liền một tay kéo cô lên trên đùi, ngồi quay lưng về phía anh, sau đó anh tiếp tục vội vàng cởi quần áo cô ra.

 

Cô không giãy giụa, mặc cho anh từ phía sau hôn cổ cô, vỗ về nhũ hoa cô cùng tiểu huyệt.

 

Lúc dục vọng nóng cháy của anh đưa vào trong cơ thể cô, cả người cô run rẩy, ngửa đầu rên rỉ.

 

Tầm mắt xuyên thấu qua kính chắn gió rơi xuống một bóng đen ở cách đó không xa, cô phát hiện ra có một người đàn ông đang đứng đó.

 

Là Thương Lục.

 

Cô quay đầu nhìn di động trên chỗ ngồi, thì ra mãi cho đến lúc này, cuộc gọi mới bị cúp.

Chap 91

Bình luận

Truyện Đề xuất