Chap 19

“Cô với Tiết tổng muốn giận dỗi nhau tới khi nào đây?”

 

“Không phải là giận dỗi, tôi nói nghiêm túc, tôi đúng thật là muốn tiếp cận phó chủ tịch Tiết, muốn quyến rũ anh ấy.”

 

Vương Kỷ không nói gì, hai người đối diện là Hạ Nam và Tần Ý liếc nhau, cùng dùng ánh mắt tỏ vẻ bất đắc dĩ nhìn lẫn nhau.

 

Buổi sáng náo loạn lớn như vậy, toàn bộ văn phòng của bọn họ đều đã biết, tuy rằng không dám tiết lộ ra bên ngoài nhưng mấy người trợ lý cùng thư ký khác đều bí mật chạy đến tìm Vương Kỳ để buôn chuyện bát quái về tình yêu của Tiết Tử Ngang và Triệu Ngu.

 

Vương Kỷ căn bản không cần phải gạt Hạ Nam và Tần Ý, hơn nữa Hạ Nam và Tần Ý cũng đều giống như tất cả những người biết chuyện này, họ đều vô cùng chắc chắn là Triệu Ngu đang giận dỗi với Tiết Tử Ngang, nhưng người trong cuộc vẫn luôn vịt chết mỏ vẫn còn cứng.

 

Từ từ mà đưa miếng rau xanh vào trong miệng, Triệu Ngu không thể không cảm thấy, trêи đời này có rất nhiều chuyện, thật đúng là buồn cười.

 

Rõ ràng tất cả mọi chuyện cô nói ra đều là thật, nhưng cứ như thế nói thẳng ra, ngược lại khiến không ai tin, ngay cả Tiết Tử Ngang và Tiết Trạm cũng đều cho rằng cô chỉ là đang giận lẫy mà thôi, cho rằng ngày hôm đó cô cố ý hôn Tiết Trạm cũng chỉ là muốn ép Tiết Tử Ngang phải từ bỏ.

 

Nhưng sự thật, cô chỉ là sợ đã đánh giá cao vị trí của bản thân ở trong lòng Tiết Tử Ngang, mới cần phải cùng người đàn ông khác để kϊƈɦ thích anh, khơi dậy ý chí chiến đấu của anh, khiến anh càng thêm không chịu từ bỏ.

 

“Kỳ thật, tôi cảm thấy… Tiết tổng đối với chị rất tốt.” Tần Ý cúi đầu ăn một miếng đồ ăn, do dự mà mở miệng: “Anh ấy có thân phận như vậy mà còn có thể nhượng bộ xin lỗi cô, cũng coi như là đã rất có thành ý.”

 

Triệu Ngu cười khổ: “Mọi người biết tôi vì sao muốn chia tay với anh ấy không? Bởi vì… Tôi chỉ là người thay thế, chỉ là người thay thế cho người bạn gái cũ mà anh ấy nhớ mãi không quên mà thôi.”

 

“What?” Cả ba người đều trợn tròn đôi mắt không dám tin mà nhìn Triệu Ngu.

 

Ba giây sau, ba âm thanh mắng người đồng thời vang lên, Tần Ý tức giận, bất bình mà vỗ vào vai Triệu Ngu: “Theo đuổi phó chủ tịch Tiết đi, cứ yên tâm to gan mà theo đuổi, tôi tìm cho cô phương pháp, cho cái người đàn ông xấu xa kia tức chết đi.”

 

Đã biết rõ Triệu Ngu là bạn gái của Tiết Tử Ngang, mấy trợ lý cùng thư ký của Tiết Trạm cũng không dám tùy tiện sai bảo cô, nhưng cô rất tự giác mà đặt mình vào vị trí của trợ lý, chủ động yêu cầu công việc, tích cực hỗ trợ, tất nhiên cũng không ai từ chối.

 

Thân phân của cô hiện tại thật kỳ diệu.

 

Không có biến động nhân sự, cô vẫn như cũ là trợ lý của Tiết Tử Ngang, nhưng lại làm công việc trợ lý cho Tiết Trạm, địa điểm làm việc cũng ở chỗ của Tiết Trạm, người bên ngoài nhìn vào chỉ nghĩ đây là tạm thời mượn người hoặc dùng thử mà thôi.

 

Những người biết nội tình sẽ thấy thế nào? Tất nhiên đều cho rằng cô sẽ ở tầng lầu này không bao lâu, cho tới khi hết giận, Tiết Tử Ngang liền có thể đem cô trở về.

 

Nhưng không, Tiết Tử Ngang lại tới nữa, phía sau còn có hai người mang theo cơm hộp, xách theo mấy cái túi đồ lớn.

 

“Mời mọi người, không cần khách sáo.” Tiết Tử Ngang vung bàn tay lên, cái tư thế ấy muốn có bao nhiêu phóng khoáng liền có bấy nhiêu phóng khoáng.

 

Mọi người đều biết anh tới là vì Triệu Ngu, bọn họ chỉ là may mắn hưởng tý ánh sáng mà thôi, thế cho nên sau khi rất yên lặng mà lấy đi phần buổi trà chiều của mình xong từng người liền trở lại vị trí của mình, tụ giác ẩn mình. Đồ ăn ngọt mà cô thích nhất được đặt trêи bàn, Triệu Ngu cũng không ngẩng đầu lên, tiếp tục gõ bàn phím làm báo cáo.

 

Tiết Tử Ngang đứng ở trước bàn của cô nhìn xuống trong chốc lát, khẽ cắn môi, lại đột nhiên nở nụ cười. Không lâu sau, có mấy người lao động ăn mặc quần áo giống nhau nâng một cái sô pha từ trong thang máy ra, Tiết Tử Ngang chỉ vào một bên phòng khách và nói: “Đặt ở đằng kia.”

 

Triệu Ngu nhận ra đây chính là sô pha đặt tại văn phòng của Tiết Tử Ngang, anh muốn dọn văn phòng lên tầng lầu này luôn hay sao?

 

Nhìn thấy cô rốt cuộc cũng có phản ứng, Tiết Tử Ngang nhướng mày, lớn tiếng nói: “Tuyên bố một chút, về sau, chỗ kia chính là văn phòng của tôi.”

Chap 19

Bình luận

Truyện Đề xuất