Chap 42

Nghiêm Quân Dịch! 

 

Quả thực là tên xấu xa! Nghĩ đến thủ đoạn bỉ ổi của hắn, dù hai ngày đã qua, Mạnh Uyển Lôi vẫn rất khó chịu, hắn chẳng những hôn cô, còn giả bộ khoe khoang sức hút của bản thân trước mặt cô, hắn có chút hèn hạ, nói thẳng ra là dùng thủ đoạn để áp đảo cô. 

 

Thật sự là quá vô sỉ! Đôi môi đầy đặn mím chặt lại, đầu ngón tay đè thật mạnh xuống những phím đàn của cây đàn dương cầm màu trắng quý phái, khiến cho âm điệu của bản giao hưởng Beethoven bị lạc nhịp và trở nên lộn xộn, điều này xuất phát từ tâm trạng phức tạp của của người đang chơi, đầu ngón tay lướt rất nhanh qua phím đàn, mặc dù đang chìm đắm trong thanh âm ngân vang đầy hỗn loạn và cao vút của bản nhạc cổ điển, vẫn không thể làm giảm bớt cơn tức giận đang cuộn trào trong tâm trí cô. 

 

Đáng giận! Thật đáng giận! Hắn ta thật đáng ghét khi biến mất tăm mất dạng hai ngày qua, ở câu lạc bộ cũng không thấy được mặt hắn, mà hắn cũng không có đưa Kiều Kiều về nhà, sau đó mới nghe được hắn không đến trường là có việc quan trọng. 

 

Mọi chuyện về hắn, cô không cần phải đi dò hỏi, vì hắn có rất nhiều fan hâm mộ, chỉ cần là đời tư của hắn qua miệng của bọn họ là có thể biết ngay, nguyên nhân ở trường hắn rất nổi tiếng, dù hắn lãnh đạm và xa cách, đối mặt với rất nhiều nữ sinh xinh đẹp, hắn vẫn không hề có một biểu tình nào khác lạ, ngay cả hoa hậu giảng đường hắn cũng vờ như không thấy. 

 

Hắn là thiên tài âm nhạc ở trường học, mặc dù rõ ràng rất hiếm khi đến trường, nhưng lại luôn đứng đầu khoa thanh nhạc của trường, cho dù hắn có vắng họp, giáo sư cũng không tức giận, hắn chính là học trò cưng của các giáo sư. 

 

Cô còn nghe nói hắn rảnh rỗi lại đi đến các buổi hòa nhạc quốc tế để dự thính, còn cùng các giáo sư bậc thầy trao đổi bàn luận, tất cả họ đều rất yêu mến hắn, không những thế còn muốn mang hắn trở thành học trò của chính mình. 

 

Cũng chưa từng nghe qua hắn kết thân với bạn gái, thế nhưng mà bên cạnh lúc nào cũng có phụ nữ vây quanh, thường xuyên có người nhìn thấy hắn lui tới mấy quán ăn đêm, hơn nữa mỗi lần xuất hiện bên cạnh luôn có những cô gái xinh đẹp, mà những cô gái này đều sành sỏi, trưởng thành, mà dáng người bọn họ cũng rất hấp dẫn, nóng bỏng đến mê người. 

 

Nghe bạn học hắn bàn tán, hắn chỉ có hứng thú với phụ nữ trưởng thành? So với mấy nữ sinh ngây ngô, trong sáng hắn căn bản không cho vào mắt. 

 

Bạn học của hắn, còn có mẹ kế, Kiều Kiều nhận thức về con người hắn cũng không giống nhau, trong mắt mẹ kế hắn là một đứa em trai hiểu chuyện, ngoan ngoãn, ở Kiều Kiều ánh mắt chính là người cậu ruột hết mực yêu thương, chiều chuộng đứa cháu gái, bạn bè thì cho hắn là một người lạnh lùng, kiêu ngạo, một chàng thanh niên bất cần đời, bản thân lại quá tự tại và phóng khoáng. Còn hắn ở trong mắt cô mang ý nghĩa gì? 

 

Mạnh Uyển Lôi cắn môi, mười ngón tay hơi dùng sức ở trên phím đàn lướt đi rất nhanh, hắn trong mắt cô chính là tên xấu xa, ti bỉ nhất! 

 

Nếu hắn đối với những nữ sinh ngây thơ không có hứng thú, vì sao lại muốn thân mật với cô? 

 

Những lời nói đấu khẩu với hắn, luôn văng vẳng bên tai cô, những câu từ hết sức tàn nhẫn và mang đầy tính chất khiêu khích, cô hiểu rõ hắn đối với nụ hôn kia không hề có cảm giác, hay ý tứ gì khác mà cô thì lại vô cùng bối rối không thôi, chỉ có cô là xúc động trước hành động táo bạo của hắn! 

 

Cô mới là không cần! Tuyệt đối không! Phím đàn bị mười ngón tay dùng sức nhấn mạnh xuống, khiến cho nó phát ra những âm điệu chói tai vang vọng khắp phòng.

Chap 42

Bình luận

Truyện Đề xuất