Chap 6

Ad: Từ chap này mình đổi xưng hô qua anh - em cho tình cảm nhé vì hai người đang đóng giả đã đính hôn.

Nhưng khi nhìn thấy Vivian thể hiện khả năng của mình mà không hề chớp mắt, anh đã thay đổi quyết định. Anh cũng nghĩ rằng cô rất hợp với Chỉ huy - người mà ngay cả khi anh bị đâ mặt cũng không biến sắc.

“Tiểu thư ngày hôm đó thật tuyệt vời.”

Lời lẩm bẩm cảm khái của Tainy khiến các Hiệp sĩ tò mò. Vivian trông như thế nào khi cô ấy đánh bại Ben một cách gọn gàng?

“Dù sao đi nữa, hãy giả vờ như chúng ta không biết.”

Tainy tấn công các Hiệp sĩ và cười toe toét. Mối quan hệ này có thể là mùa xuân đầu tiên trong cuộc đời chỉ huy của họ. 

Ngày đầu tiên, họ dỡ đồ xong thì trời đã tối. Vivian và các Hiệp sĩ đã ăn tối cùng nhau và ngày mai họ sẽ đến thăm dinh thự. Vivian cố gắng ngồi cạnh Enka nhưng không hiểu sao cô ấy lại ngồi cạnh Roger. Trong lúc lúng túng đảo mắt, người hầu mang đủ loại món ăn ra đầy bàn. Các hiệp sĩ ăn nhanh gấp đôi số thức ăn được mang vào. Vivian thật may mắn khi có được một bữa ăn vui vẻ trong bầu không khí nhộn nhịp này. Trên hết, đó là cơ hội để trao đổi tên với các Hiệp sĩ, những người chưa thể chào nhau. Nhưng mỗi lần Vivian quay sang nói chuyện, đồ ăn lại được thêm vào đĩa của cô. Thủ phạm chính là Roger, ngồi ngay cạnh cô, im lặng ăn uống. Anh đều đặn mang đồ ăn đến trước mặt Vivian.

Anh hành động tự nhiên đến mức Vivian không ngăn cản anh ta. Thành thật mà nói, cô ấy khá thoải mái. Hành động của anh tiếp tục cho đến khi họ ăn xong và ăn tráng miệng. Nhờ vậy mà Vivian đã no tới mức vỡ òa.

“Vậy tôi lên phòng đây.”

Hôm nay Vivian đứng dậy sau màn chào hỏi thân thiện như thể vừa gặp được một người bạn thân. Ngay khi lời chào của cô ấy là điểm bắt đầu, các Hiệp sĩ lần lượt đứng dậy và nói: “Chúc ngủ ngon.” Khi những chiếc ghế trống liên tục, đám đông người đổ xô ra khỏi nhà hàng quay về phòng riêng của họ. Các Hiệp sĩ thường sử dụng tầng một và nhanh chóng biến mất khi cách rẽ về phía hành lang.

Vivian sử dụng tầng hai, cô bước ra khỏi hành lang và lên cầu thang. Sau đó cô nghe thấy tiếng bước chân đi theo mình nên dừng lại. Khi cô hơi quay đầu lại, cô thấy Roger đang đi theo mình.

"Anh cũng đi lên sao…?"

Roger bước đều đặn trên cầu thang trong khi Vivian dừng lại, anh nhanh chóng đuổi kịp cô. Roger đứng phía trên Vivian hai bước, nhìn xuống cô.

“Phòng của anh cũng ở tầng hai.”

“…….”

"Có vấn đề gì không?"

Vivian nghĩ Roger cũng sẽ làm như vậy khi tất cả các Hiệp sĩ về phòng ở tầng một. Tuy nhiên, Roger là người duy nhất ở cùng tầng với cô nên cô chết lặng. Điều đó không ngăn cản Vivian sử dụng phòng trên lầu.

Cười tươi, Vivian lại đi lên, chỉ có tiếng bước chân vang vọng trong hành lang tầng hai.

Vivian đang đi đến tận căn phòng cuối cùng, nhưng Roger vẫn tiếp tục đi bên cạnh cô ấy như thể anh ấy muốn thứ gì đó từ cô ấy.

“…Phòng của anh ở đâu?”

Vivian lặng lẽ hỏi. Rồi Roger dừng lại.

“Ở đây.”

Ánh trăng từ chiếu qua cửa sổ cuối hành lang, chiếu sáng nửa khuôn mặt anh. Khi Vivian hơi quay đầu lại, cô có thể nhìn thấy bầu trời với ánh trăng tròn. Roger chọn phòng cạnh Vivian. Trong lúc cô đang choáng váng và không nói nên lời thì Roger mở cửa.

"Chúc một đêm ngon giấc."

Anh biến mất vào căn phòng tối sau khi để lại một câu chúc khêu gợi. Chỉ có Vivian bị bỏ lại một mình trong hành lang rộng lớn và trống trải, cười một cách lố bịch.

Trái ngược với dự đoán rằng cô sẽ sớm chìm vào giấc ngủ vì chuyến đi mệt mỏi, Vivian lại khó ngủ. Không phải vì cô nghe thấy tiếng động ở đâu đó. Chỉ là người đàn ông ở phòng bên cạnh khiến cô không ngừng tỉnh táo. Bất cứ khi nào ý nghĩ về việc Roger ở phòng bên cạnh hiện lên, đầu cô, vốn vừa mới ngủ say, lại trở nên tỉnh táo và kỳ lạ thay, tim cô lại đập thình thịch.

Vì lý do đó, cô trằn trọc rất lâu. Tâm trí cô trở nên tĩnh lặng và chẳng bao lâu, bầu trời vốn bị vực thẳm nhuộm màu trở nên trong xanh. Vivian ngồi dậy, lắng nghe tiếng chim hót vui vẻ. Đầu óc cô choáng váng như đang biểu tình vì thiếu ngủ.

“Tiểu thư, cô ngủ không ngon à?”

Hamel ngạc nhiên khi nhìn thấy quầng thâm dưới mắt Vivian. Vivian nâng người lên mà không còn sức để trả lời. Cô không thể trì hoãn chỉ vì thiếu ngủ. Từ hôm nay trở đi, họ phải nhìn ra bên ngoài bức tường và tìm hiểu thêm về các vết nứt. Bữa sáng không khác gì tối qua. Đúng hơn là các Hiệp sĩ có vẻ tràn đầy năng lượng hơn ngày hôm qua. Đó là bởi vì họ đã rất đói sau khi kết thúc buổi tập luyện buổi sáng.

Vivian không giống như họ, cô trông có vẻ mệt mỏi và cau mày khi nhìn thấy Roger, người sạch sẽ. Tuy nhiên, cô không thể tỏ rõ rằng mình khó ngủ vì nghĩ tới anh nên cô bình tĩnh ngồi xuống.

“Tiểu thư định đi đâu trước?”

Roger hỏi, đặt bánh mì tươi lên đĩa của Vivian.

“Em cần kiểm tra bên ngoài bức tường trước. Em cần tìm hiểu xem liệu có chu kỳ nào khi các vết nứt xuất hiện không…”

Vivian trả lời khi dùng tay xé bánh mì và phết mứt lên mặt bánh.

"Hãy đi cùng nhau."

Chap 6

Bình luận

Truyện Đề xuất